Bạch Mộ Ẩn hỏi: “Người này tích trữ bao nhiêu rượu từ thời đó vậy?”
“Tầm vài thùng, nghe nói đang cần tiền nên muốn bán gấp.”
Bạch Mộ Ẩn nhìn đồng hồ: “Đi thôi, tôi muốn đích thân xem thử.”
Vân Thư Đại đang đứng ở cổng khu chung cư đợi Tống Đằng Viễn, không ngờ lại đợi được cả Bạch Mộ Ẩn.
Nghe Tống Đằng Viễn giới thiệu, cô mới biết hóa ra là Bạch Mộ Ẩn muốn mua rượu. Vân Thư Đại sờ sờ cái khẩu trang trên mặt, may mà hôm nay đeo loại to. Cô lại kéo thấp mũ xuống, hạ thấp giọng nói khàn khàn: “Rượu ở đây, các anh cứ kiểm tra đi.”
Bạch Mộ Ẩn nhìn khu chung cư này, cảm thấy lần trước hình như cũng thấy Vân Thư Đại xuống xe ở đây. Anh ngẩng đầu liếc “cô Vân” một cái, cảm thấy dáng người quen quen. Nhưng mà... bán rượu mà làm như giao dịch mật, anh cười thầm: “Cô Vân, có thể hỏi chút không, mấy chai rượu này được bảo quản kiểu gì mà còn nguyên bao bì thế?”
“À, là bạn tôi sưu tầm đấy. Nhà cô ấy có phòng riêng để cất, nhiều năm rồi cũng chẳng đụng tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT