Hôm sau, Vân Thư Đại lại trùm kín mít đến chợ đầu mối. Hiện tại cô đã nhờ bộ phim mà nâng tầm lên một chút, độ nổi tiếng cũng tăng nhẹ, cho nên giờ ra ngoài không dám tháo khẩu trang nữa.
Cô lái chiếc xe con hai cửa của chị mình, chở năm chuyến hàng lương thực. Cuối cùng, vì bông quá cồng kềnh, xe cô không chứa được nữa nên đành phải thuê một chiếc xe van, nhờ người ta chở giúp hai chuyến.
Ngoài những thứ ấy, Vân Thư Đại còn chuẩn bị cho Hòa Uyển cả trăm cân dầu ăn, mua thêm một trăm can nhựa trắng loại năm cân để chiết dầu ra. Sau một ngày này, Vân Thư Đại cảm thấy không cần tới phòng gym nữa, cũng có thể giảm được một cân.
“Lần này có một nghìn cân gạo mì, đường đỏ một trăm cân, đường trắng một trăm cân, móng giò một trăm cái, gà vịt ngỗng hai trăm con. Ừm, thịt heo là bao nhiêu nhỉ, tớ quên mất rồi, chắc cũng gần một con heo nguyên con. Bông là năm trăm cân, thế đủ chưa?”
“Đủ rồi đủ rồi, mấy loại đặc sản núi tớ hái trong núi cũng có thể mang bán, mà cậu định đi bao lâu thế mà chuẩn bị cho tớ nhiều hàng vậy?”
“Ừm, vẫn chưa rõ nữa, có chuẩn bị thì không lo. Cậu cũng biết mà, vào đoàn phim rồi thì khó mà ra ngoài được. Cá thì bảy tám chục con, tớ thấy còn có cả tôm hùm đất, tớ cũng muốn lấy cho cậu một ít.”
“Không cần, cá là đủ rồi, bên tớ thiếu nhất là thịt, trứng và cá. Tôm hùm đất không biết có ai ăn không, dù tớ sống một mình cũng chẳng dám nấu ăn đâu. Cậu không biết đâu, cái ống khói mà bốc khói lên, mũi người ta nhạy lắm đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT