Thấy vẫn còn sớm, Vân Thư Đại lôi iPad ra nằm trên giường, lấy điện thoại mở tấm hình chụp hồi mới tới thành phố B, trong ảnh là căn nhà nhỏ trọ qua đêm, một chú mèo con xinh xắn nằm lười biếng giữa bụi hoa, nhìn thôi đã thấy ấm áp, chữa lành tâm hồn.
Vì từ nhỏ đã thiếu tình thương của ba mẹ nên cô đặc biệt yêu thích những thứ có thể mang lại cảm giác chữa lành. Dù sự nghiệp thành công, thường xuyên bước trên thảm đỏ nhưng phần lớn thời gian cô lại thích cuộn tròn ở nhà, giết thời gian bằng cách vẽ tranh.
Ban đầu học vẽ cũng chỉ vì những hình ảnh mang cảm giác ấm áp này khiến người ta dễ chịu, vậy nên cô chọn phát triển theo phong cách ấy.
Khoảng hơn mười giờ, một bức tranh minh họa hoa và mèo được đăng lên mạng.
Sau đó cô đi tắm, rồi tự đặt một bữa ăn ít béo trên mạng.
“Là thầy Lương phải không ạ? Cháu là Thư Thư đây ạ.”
“Thư Thư à, thầy nghe Miểu Miểu nói hai đứa nói chuyện rất hợp, dạo này thế nào rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play