Xe vừa rẽ sang một khúc, Vân Thư Đại liền nói: “Hơn năm mươi triệu à, đắt thật.”
Nói xong, cô xoa cằm suy nghĩ một lúc rồi thấy cũng chấp nhận được. Mấy món đồ cổ lão Hòa đưa mà bán đi cũng được một trăm bốn mươi triệu, hôm qua anh Bạch đã chuyển cho cô sáu mươi triệu, trả hết tiền một lần cũng được. Chỉ là giải thích với người thân bạn bè thì hơi khó, nhưng nếu chỉ trả phần tiền lẻ cộng với hơn mười triệu trước đây thì cũng đủ làm tiền cọc rồi.
Nếu vay hơn ba chục triệu, chắc mỗi tháng tiền trả góp cũng phải một trăm nghìn, tuy cô có tiền trả nhưng lãi suất thì cao quá.
Bạch Mộ Ẩn nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang rối rắm của cô, nhân lúc đường thoáng bèn nắm lấy bàn tay mềm mại như không xương kia: “Có áp lực không? Có muốn tìm một đại gia bao miễn lãi không?”
Vân Thư Đại đang suy nghĩ thì bị anh cắt ngang, bật cười rồi nghiêng người lại gần: “Em chẳng phải đang bám lấy anh Bạch đây sao?”
Bạch Mộ Ẩn khẽ cười, giơ tay xoa mái tóc đen mượt của cô đầy cưng chiều.
“Em coi giới thiệu biệt thự Nam Sơn thì thấy bên đó rẻ nhất cũng một trăm triệu, sao căn này lại bán rẻ thế? Không có vấn đề gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play