Tầm hơn tám giờ, Vân Thư Đại tỉnh dậy, cô vội vàng dọn dẹp tàn cuộc hôm qua rồi khoác một chiếc áo khoác màu kem, bên trong mặc áo thun ngắn tay, dưới là quần ống suông.
Khi cô mặc xong thì Bạch Mộ Ẩn đã đứng chờ dưới nhà, hai người cùng nhau quay về chỗ ba cô rồi theo ông đem đồ quyên tặng cho bảo tàng Nghiệp Thành.
Tên ghi trên biên nhận là Hòa Uyển, số điện thoại thì để số mà cô dùng để nhận việc.
Ra khỏi bảo tàng, ba cô xúc động nói: “Thư Thư, thay ba cảm ơn bạn học của con nhé, con bé thật tuyệt vời.” Dù sao cũng là mấy chục triệu mà người ta chỉ sau một đêm đã trả lời đồng ý.
“Ba à, thời ông bà cậu ấy còn sống cũng thường làm những việc vô tư như vậy. Cậu ấy muốn kế thừa tinh thần cống hiến đó của nhà họ Hòa, đất nước cần thì nhà họ sẽ không chối từ, góp phần cho văn hóa của chúng ta.”
Ba Vân nghe mà tự hào vì con gái có được người bạn như thế: “Khi nào có dịp, dẫn con bé về nhà chơi nhé.”
“Ba, cậu ấy bị bệnh rồi nên không thể ra ngoài, chỉ có thể ở trong nhà thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT