Mấy năm sau đó, Vân Thư Đại trở thành cây hái ra tiền cho ba mẹ. Vì mê muội sự quan tâm ân cần nhất thời của họ mà số tiền cô kiếm được trong hai năm đó gần như bị họ chia nhau sạch sẽ.

Thế nhưng cô chẳng mảy may để tâm. Dù biết rõ sự yêu thương đó chỉ là giả tạo, cô vẫn cam tâm tình nguyện đón nhận, bởi tận sâu trong lòng, thứ cô khao khát nhất chính là chút hơi ấm của tình thân.

Đáng tiếc, họ chẳng bao giờ thấy hài lòng. Họ ngày càng quá đáng, thậm chí còn định lén đuổi Hòa Uyển, tự mình nhận lịch trình cho cô.

Họ nhận show chỉ nhìn vào tiền, bất kể có phù hợp với cô hay không, chỉ cần thù lao cao là được. Vì những lịch trình đó, suốt hai năm liền, cô bị cư dân mạng chỉ trích không ít.

Hòa Uyển còn mắng cô ngốc, cứ tiếp tục thế này thì bao nhiêu năm cố gắng sẽ đổ sông đổ biển hết. Làm sao cô không biết chứ, chỉ là cô vẫn muốn tự cho mình một tia hy vọng, chỉ cần họ có chút xíu yêu thương thật lòng, cô cũng cam lòng.

Đáng tiếc thay, thứ họ quan tâm mãi mãi chỉ là tiền. Vì tiền, họ thậm chí còn định bán cô cho một ông trùm giới kinh doanh. Nếu không có Hòa Uyển, có lẽ cô đã sụp đổ ngay trong buổi tiệc rượu đêm đó. Chính khoảnh khắc nhìn thấu sự thật ấy đã khiến cô tỉnh ngộ, cố gắng vùng vẫy, tự kéo mình ra khỏi vũng bùn đó.

Tuy đã thoát khỏi gia đình cũ nhưng cũng là kết cục đôi bên cùng tổn thương.

Mỗi lần lên hot search, chủ đề “gia đình cũ” lại không thể tránh khỏi. Hoặc có kẻ đối đầu muốn bôi nhọ cô, liền đem chuyện ba mẹ cô ra làm chiêu trò, gán cho cô cái mác “đứa con bất hiếu” để tăng thêm chút "độ hot".

Bây giờ, có được ba mẹ và chị gái luôn nghĩ cho cô mà chẳng mong hồi đáp, cô thật sự rất yêu quý họ. Có người thân yêu thương che chở như vậy rồi, nam chính gì đó... còn cần anh ta làm gì nữa, tự tìm ngược à?.

Vài ngày nay, Vân Thư Đại ở lại nhà ba mẹ, nhưng cô cũng không rảnh rỗi.

Sau khi xem qua vài công ty quản lý mà mình ưng ý, Vân Thư Đại liền gọi điện thoại.

“Xin chào, đây có phải là công ty quản lý Tinh Diệu không? Cho hỏi bên các anh còn ký hợp đồng với nghệ sĩ không? Vâng, tôi là Vân Thư Đại. Đúng rồi, à, vậy sao, được, không sao đâu.”

Cô nghĩ đến mấy công ty quản lý khá ổn mà mấy năm nay mình từng quen biết, nhớ tới Trịnh Tiền, người từng có ý muốn chiêu mộ cô lúc trước, cô liền gọi thêm một cuộc điện thoại nữa: "Anh Trịnh, em là Vân Thư Đại đây, em vừa chấm dứt hợp đồng với Tinh Thành rồi, không biết có thể hẹn gặp anh một chút được không?"

"Thư Đại à, dạo này anh vừa mới dẫn dắt một gương mặt mới, hình tượng của em lại hơi trùng với cô ấy, thật ngại quá."

"Không sao đâu anh Trịnh, sau này có cơ hội gặp lại. Em không làm phiền nữa ạ."

Cúp máy xong, cô cũng chẳng thấy ảnh hưởng gì mấy, chuyện như thế, kiếp trước cô đã gặp không ít rồi.

Cô lướt điện thoại tìm lại danh bạ, lại thấy một cái tên quen thuộc, khẽ thở ra một hơi, rồi bấm gọi: "Chị Diễm Minh, em là Thư Đại nè, dạo này chị rảnh không ạ?"

"Ôi, Thư Thư à, chào em. Chị dạo này đang bận chuyện của Ngụy Thanh. Nghe nói em chấm dứt hợp đồng với công ty trước rồi à? Tiếc thật đó, nếu em nói sớm mấy tháng, chị nhất định đã kéo em về công ty chị rồi."

Vân Thư Đại cười khẽ một tiếng: "Đúng là tiếc thật... Em cũng chẳng có chuyện gì đâu, chỉ là muốn trò chuyện với chị một chút. Nếu chị bận thì em không làm phiền nữa."

"Ừ, để hôm khác hẹn nha."

"Alo, trợ lý Vương phải không? Tôi là Vân Thư Đại. Vâng, tôi đã giải ước được hai tháng rồi. Đúng vậy, công ty các anh vẫn còn tuyển nghệ sĩ à? Được được... Ký mấy năm vậy ạ? Mười hai năm? Tỷ lệ chia lợi nhuận là bao nhiêu? Chín phần cho công ty? Xin lỗi, có lẽ tôi không phù hợp lắm đâu. Ừm ừm, hôm khác gặp nhau tôi mời anh ăn cơm. Vâng, chào anh."

Nghe là biết kiểu công ty bóc lột nghệ sĩ, hừ.

Gọi liền mấy cuộc, bên nào cũng viện đủ loại lý do thoái thác, Vân Thư Đại bắt đầu thấy hơi nản. Giới giải trí chẳng ai muốn nhận, thôi thì tìm công việc bình thường vậy. Cô lướt danh bạ một lúc, tìm đến số của studio từng làm việc chung khi quay .

Cô vẫn còn giữ liên lạc với anh Trương, người từng dẫn dắt cô trước kia, nhưng đáng tiếc, câu trả lời của anh ấy khiến tim cô chùng xuống một nhịp: “Cô Vân, năng lực chuyên môn của cô tôi rất công nhận. Nhưng dù sao bây giờ cô cũng đã nổi tiếng rồi, tôi sợ sau này công ty sẽ trở thành nơi để cô ký tên cho có lệ, xin lỗi nhé.”

“Ồ, vậy à, không sao đâu.”

“Nhưng mà...”

Giọng nói bỗng xoay chuyển khiến Vân Thư Đại nảy sinh chút hy vọng, vội ngồi thẳng người nghe tiếp.

“Nhưng mà, dạo gần đây bọn tôi mới nhận một dự án, làm đoạn hoạt hình mở đầu cho , hiện vẫn chưa chốt phương án, cô có thể thử xem sao.”

“Được ạ, anh Trương, yêu cầu cụ thể là gì vậy?”

“Tôi sẽ gửi cho cô trên wechat, cô xem trước bối cảnh của bộ phim này nhé. Yêu cầu là đoạn mở đầu dài 15 giây, nếu được chọn thì có thù lao mười nghìn tệ.”

“Vâng, được ạ.”

Haizz, trong giới giải trí chẳng ai cần cô nữa, mà công việc văn phòng bình thường hiện tại chắc chắn cũng không ổn, vậy thì tiếp tục làm nghề cũ thôi. Ngày thường ở nhà vẽ tranh, cũng không cần lộ diện trước công chúng, thật ra cũng khá tốt.

Sau khi nhận được thông tin mà anh Trương gửi qua, Vân Thư Đại đã nghiên cứu suốt cả buổi chiều. Vì đề tài lần này liên quan đến yêu thần, cô đặc biệt vào thư phòng của ba để tra cứu thêm tư liệu, từ chiều cho đến tận hơn mười giờ tối vẫn còn ở trong thư phòng.

Sáng hôm sau vừa dậy, cô đã bắt đầu phác họa lại những cảm hứng của mình.

Đúng lúc cô đang bận rộn, buổi chiều tan học, mẹ và ba đưa giáo sư Lương đến nhà.

Vừa thấy Vân Thư Đãi, câu đầu tiên ông ấy nói là: “Thư Thư, hai tháng gần đây sao không đến trường nghe giảng vậy?”

Lúc này Vân Thư Đãi mới chợt nhớ ra, mấy năm nay, chỉ cần không bận đóng phim, nữ phụ đều sẽ đến nghe tiết học diễn xuất của giáo sư Lương, nhưng khoảng thời gian này: “Chú Lương.”

“Ây, chuyện của cháu thì chú cũng biết rồi, người làm nghệ thuật ấy mà, một khi lợi ích xen vào thì mọi thứ liền trở nên phức tạp.”

Ba Vân cười nói: “Lão Lương, chúng ta vào trong nói chuyện đi.”

Bên này Vân Thư Đại cũng vội vàng đi giúp mẹ pha trà.

“Thư Thư, chú nghe mẹ cháu nói, cháu không gia hạn hợp đồng với công ty trước à?”

“Vâng, đúng thế ạ.”

“Còn muốn quay lại giới giải trí không?”

“Chú Lương, tất nhiên là muốn rồi ạ, nhưng mà danh tiếng hiện tại của cháu... không được tốt lắm.”

“Chà, ai mà chẳng từng phạm sai lầm chứ, huống hồ chuyện này vốn không phải lỗi của cháu. Chỉ là cháu đã lựa chọn đứng trước công chúng, thì từng lời nói hành động đều sẽ bị người ta đem ra soi xét. Còn nhớ Hồng Giản Studio không?”

Vân Thư Đãi gật đầu: “Nhớ chứ ạ.”

Cánh cửa dẫn cô bước vào giới giải trí, chính là do chú Lương mở ra.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play