Chỉ cần ở trong phòng, Vân Thư Đại hoặc là học vẽ trên mạng, hoặc là tự mình vẽ tranh, nếu không thì trò chuyện xuyên qua thời không cùng Hòa Uyển.
Gần đây Hòa Uyển vừa được chia lương thực. Với số điểm công ít ỏi của cô ấy, tổng cộng chỉ nhận được hơn hai mươi đồng, một trăm hai mươi cân bột ngô, một trăm cân khoai lang. Giả sử mỗi ngày cô ấy ăn hết một cân lương thực thì số bột ngô này cũng đủ ăn hơn trăm ngày, nếu pha loãng thêm thì có thể cầm cự khoảng một trăm năm mươi ngày. Ừm, phần còn lại thì đành tự xoay xở vậy. Tô Nhiễm Nhiễm, Trương Thúy Thảo và vài thanh niên trí thức khác trong đội sản xuất cũng đều bỏ tiền ra mua thêm lương thực.
Cô ấy thấy nhà nào trong thôn cũng xin đậu nành nên cũng nhận bảy cân. Khoai tây thì được chia năm mươi cân, bột mì trắng được hai cân.
“Chị Thúy Thảo, hôm qua em gặp thím Cúc Hoa và thím Trần, thấy mấy người đó đều đang làm tương đậu nành. Mấy năm trước ở điểm thanh niên trí thức mình có làm không ạ?”
“Mấy năm trước không ai làm đâu, toàn mua lại của mấy nhà trong thôn làm nhiều ấy.”
“Em được chia bảy cân đậu nành, định tự làm, mấy chị có làm không?”
Trương Thúy Thảo vội gật đầu đồng ý. Những năm trước mọi người đều ăn cơm tập thể, chẳng ai làm gì riêng. Giờ chỉ còn cô ta với Tô Nhiễm Nhiễm nấu chung. Vì muốn ăn ngon hơn, tất nhiên là phải làm rồi, huống hồ cô ta còn biết muối rau: "Còn có cải thảo, củ cải, một tuần nữa là nhổ củ cải, đến lúc đó cũng được chia, tụi mình tự muối dưa chua nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT