Vừa nghe lời A Thang nói lúc nãy, Vân Thư Đại hơi xấu hổ “ồ” một tiếng, khẽ gật đầu: “Anh Bạch.”
Sau khi chào hỏi xong, giữa hai người lại rơi vào một khoảnh khắc im lặng, cuối cùng vẫn là Bạch Mộ Ẩn mở miệng trước: “Cảnh quay của cô Vân vẫn chưa xong sao?”
“Cũng sắp rồi.” Vân Thư Đại đáp ngắn gọn, sau đó cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi giày của mình một lúc, rồi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Bạch Mộ Ẩn nói: “Anh Bạch, chuyện lần trước là tôi thất lễ, mong anh đừng để bụng.” Ánh mắt chân thành, thái độ cũng rất thành khẩn.
Bạch Mộ Ẩn hơi khựng lại, hiển nhiên không ngờ cô sẽ nói vậy: “Cũng là do cách tôi làm không thích hợp, khiến cô hiểu lầm, xin lỗi.”
Vân Thư Đại khẽ gật đầu với anh. Cô bỗng cảm thấy vị thiếu gia họ Bạch này khác xa với hình tượng tổng tài bá đạo trong tưởng tượng của cô, hoàn toàn không có cảm giác xa cách lạnh lùng như người lạ chớ đến gần, ngược lại rất lễ độ, nụ cười ôn hòa nhã nhặn. Thiện cảm của cô đối với anh lập tức tăng lên không ít. Sau khi xin lỗi xong, cô không nói thêm gì nữa, bởi giữa họ vốn dĩ cũng chẳng có gì để nói. Mãi đến khi xe kéo đến dọn đường, hai người mới gật đầu ra hiệu với nhau, rồi ai nấy lên xe, tiếp tục bận rộn với công việc riêng.
Nửa tháng sau, Thẩm Quý Manh chính thức công bố gia nhập công ty Tinh Thành, đồng thời còn có một thông báo chính thức được tung ra: cô ta sẽ đảm nhận vai nữ chính trong một bộ phim điện ảnh thể loại thảm họa. Thông tin về bộ phim này vẫn luôn rất kín đáo, không ngờ đã bắt đầu quay rồi.
Lúc này, Vân Thư Đại không quá để tâm đến động thái của nữ chính, cô đang tập trung cao độ cho các cảnh quay của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT