Hiện tại không phải lúc để nhận nhau, Lê Phong Lan lặng lẽ lùi lại một bước, giả vờ như mình không quen biết Thừa Hoàng.
Nó bị nhốt dưới Thiếu Sơn Xa đen kịt hơn một ngàn năm, vốn đã chất chứa đầy một bụng ủy khuất. Giờ đây gặp được chủ nhân, muốn làm nũng cho đã, không ngờ hắn lại không để ý đến mình.
Thấy vậy, Thừa Hoàng lại tiến lên một bước, nó nghiêng đầu "ô" một tiếng, trông cực kỳ ủy khuất, dường như đang thắc mắc tại sao Lê Phong Lan lại không nhận ra mình.
Chẳng lẽ hắn đã quên nó rồi?
Để đánh thức ký ức của Lê Phong Lan, Thừa Hoàng bỗng nhiên thu nhỏ thân hình, rút lại sừng dài sau lưng – đương nhiên đây chỉ là đối với bản thân nó mà nói. Dù thu nhỏ một vòng, Thừa Hoàng vẫn cao bằng cả một tầng lầu.
Không tốt!
Nhìn thấy Thừa Hoàng bỗng nhiên thu nhỏ lại trước mắt, Lê Phong Lan đã có thể đoán được nó muốn làm gì tiếp theo.
Một chữ "Dừng" còn đang mắc kẹt ở bên miệng chưa kịp nói ra, liền thấy con hung thú khổng lồ kia bỗng nhiên nằm xuống trên vách núi, sau đó lật cái bụng lông trắng xù xì của mình ra.
"Ngao ô ô ô ~" Đến sờ đi sờ đi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT