Bản tính yêu ma của Đoạn Thiên Viễn cũng khó thay đổi, nói chuyện liền không biết từ đâu biến ra một bầu rượu. 
Hắn cùng Lê Phong Lan sóng vai ngồi xuống mép thuyền, chậm rãi thốt ra câu đầu tiên kinh thế hãi tục: 
“Khâu Vãn Du già mà không đứng đắn, bổng đả uyên ương.”
Lê Phong Lan: “……”
Sao cảm giác có chỗ nào đó không đúng?
Thấy Lê Phong Lan không đáp lại, Đoạn Thiên Viễn lại nói: 
“Cái sự già mà không đứng đắn này, cùng với bổng đả uyên ương, đều là vì tên đệ tử kia của hắn là Lê Phù Nguyệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play