Chung Kim cảm thấy mình thật sự đã khóc thảm rồi.
Bởi vì Thương Diên Tư thật sự quá đau khổ.
Điều khiến cậu đau lòng nhất không phải là bi kịch mà anh trải qua, mà là cách anh kể lại tất cả những điều ấy - không oán giận số phận, không căm ghét cuộc đời đã mang đến cho mình quá nhiều thống khổ, mà chỉ nói bằng một giọng điệu bình thản, lạnh lẽo, như thể suốt bao năm qua, anh đã quá quen với việc im lặng sống chung với nỗi đau.
Con người ta còn có thể đồng cảm với cả người xa lạ, huống chi Thương Diên Tư, đối với Chung Kim mà nói, lại là người vô cùng quan trọng.
Yêu hay không yêu, tạm chưa bàn tới, nhưng Chung Kim từng thật lòng coi Thương Diên Tư là một người bạn rất tốt, cũng là người duy nhất mà cậu từng thầm mến. Vì những gì Thương Diên Tư đã dành cho cậu, cậu luôn mong anh có một tương lai tốt đẹp.
Thế nên khi nghe về quá khứ của Thương Diên Tư, nước mắt của Chung Kim lập tức tuôn ra, hoàn toàn không kiềm được.
Đau lòng quá đi mất. Mẹ nó, giết giết giết! Trong lòng cậu không biết đã chém nát đôi cẩu nam nam đó bao nhiêu lần, có cắt chúng thành từng mảnh vụn thì cũng không đủ để hả giận!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT