Thương Diên Tư lên tiếng: “Ừm, ăn chút bánh ngọt đi, có bánh hoa quế lần trước cậu thích đấy.”
Giọng điệu và vẻ mặt anh thoạt nhìn chẳng có gì bất thường, nếu Chung Kim không nhìn chằm chằm thì e là đã bỏ lỡ phản ứng kia rồi.
Hồi còn học diễn xuất, Chung Kim đã rèn được thói quen quan sát vi biểu cảm của nhân vật mục tiêu, vì thế cậu dễ dàng nhận ra rằng, khi cậu vừa làm động tác đó, ánh mắt Thương Diên Tư gần như dán chặt vào môi cậu.
Đôi mắt kia lập tức tối lại, độ cong nơi lông mày cũng biến đổi rất khẽ.
Nghĩ theo chiều hướng đó, ngay cả câu nói vừa rồi của Thương Diên Tư nghe cũng mang chút máy móc, thiếu tự nhiên.
Không phải chứ, không phải là... chỉ vậy thôi mà cũng cắn câu á?
Cái mồi câu khô khốc như thế mà nuốt gọn thật à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT