Năm giờ sáng, từ dưới chân núi Nhân Mã nhìn lên đỉnh chỉ thấy mỗi mây và sương mù. Phương Dung mặc áo khoác dày, vai đeo balo khổ sở đứng trước lối vào cáp treo.
Cô thề đây là lần đầu tiên cô phải dậy sớm như vậy suốt mấy chục năm qua, đầu óc và cả cơ thể cô cứ đông lại như cục nước đá, lạnh từ trong ra ngoài. Lý do mà cô phải đến sớm như vậy là vì hai người nào đó cứ khăng khăng muốn cô đến cổ vũ cho họ.
Hoàng Lâm xoa hai tay rồi áp lên má cô, đau lòng nói: “Biết vậy tớ đã không bảo cậu đến sớm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT