Lê Mặc không nói gì, giây tiếp theo liền đột ngột giơ tay lên. Ngay khoảnh khắc Ân tu sắp rút đao, bàn tay hắn đã vượt qua đỉnh đầu Ân tu, vươn lên trên.
Ân tu vừa nhướn mày một chút bối rối, đã nghe thấy một tiếng kính vỡ trên đỉnh đầu. Lê Mặc đưa tay vào trong bức tranh trên đầu Ân tu, siết chặt con linh thể vừa mách lẻo với trấn trưởng, rồi mạnh bạo kéo gã ra khỏi tranh.
"A a a a a!!!" Linh thể phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bị Lê Mặc xé nát trong tay, rồi vò thành một cục nhỏ ném vào miệng.
Tiếng nhai quen thuộc vang lên, nhưng tiếng hét vẫn chưa dứt. Con linh thể kia vẫn đang kêu gào thảm thiết, còn Lê Mặc bình thản mím môi mỉm cười ăn.
Vì ở rất gần, Ân tu thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng linh thể bị xé nát từ trong khoang miệng lăn xuống cổ họng, rồi nuốt nhẹ một cái, tiếng hét dừng lại đột ngột.
Mật thất chìm vào im lặng, không còn bất kỳ tiếng nhai hay xé nào, chỉ còn lại sự im lặng của Ân tu.
Anh chậm rãi buông lỏng sự căng thẳng trên người, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lê Mặc, vẻ mặt lạnh lùng, "Lại gần tôi làm gì? Nhất định phải trình diễn cái món tuyệt chiêu ăn sống quái vật của anh cho tôi xem sao?"
Mắt Lê Mặc nheo lại một chút, dường như tâm trạng càng tốt hơn. Hắn cứ thế ôm chầm lấy Ân tu bất chấp sự kìm nén muốn rút đao của anh, dán toàn bộ trọng lượng cơ thể lên, rồi dính chặt vào người Ân tu, ép anh vào góc tường.
Cảm giác lạnh lẽo xuyên qua quần áo, nhiệt độ cơ thể phi nhân loại này luôn nhắc nhở Ân tu rằng, cái thứ đang bám trên người anh chỉ là một hình người. Rất khó để nói bên dưới hình người đó là cái gì. Hắn tỏ ra thân mật với Ân tu, nhưng tuyệt đối không thể buông lỏng cảnh giác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT