Mộc Hòa gật đầu.
Chung Mộ hít một hơi thật sâu, tiếp tục cúi đầu khâu. "Tôi biết tình trạng của mình là vấn đề tâm lý, cũng biết nguồn gốc của nỗi sợ hãi là gì, trước đây tôi luôn tránh đối mặt với nguồn gốc của sự sợ hãi, nhưng bây giờ thì không được nữa rồi."
Bàn tay cầm kim chỉ của anh từ ổn định đến run rẩy, rồi lại từ run rẩy đến ổn định, cứ lặp đi lặp lại.
"Nếu sau này tôi muốn tự bảo vệ mình trong một môi trường nguy hiểm, bảo vệ y sĩ, thì bằng mọi giá tôi cũng phải tránh được việc tôi sợ hãi những thứ không phải hình người. Vì đã đến một thành phố mà khắp nơi đều không có hình người hoàn chỉnh, thì cũng coi như là đến một nơi để giải cứu tôi rồi."
"Liệu pháp giải mẫn cảm là từ từ đối mặt với nguồn gốc của nỗi sợ hãi của mình, từ từ thích nghi, tăng dần lên, cho đến khi mình hoàn toàn có thể chấp nhận."
Chung Mộ ngẩng mắt lên nhìn Mộc Hòa. "Có y sĩ ở bên cạnh, tôi sẽ bình tĩnh hơn một chút, nghĩ rằng vì y sĩ mà mình cũng nên cố gắng hơn một chút, lặp đi lặp lại kích thích vài lần, có lẽ tôi có thể hoàn toàn thoát khỏi vấn đề này."
Anh khâu xong mũi cuối cùng trên cái chân này, kết thúc rồi quay đầu lại tìm công cụ để cắt chỉ, thấy ngoài cái rìu ra thì không có gì cả, anh đành cúi đầu, cắn đứt sợi chỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT