Người dân bên dưới đã hiểu rõ mọi chuyện, cảm khái trước sự biến mất của cựu thần, nhưng họ không có nỗi đau đớn và không thể chấp nhận như Đại tư tế, vì tân thần đã giáng lâm, họ không phải là không có hy vọng.
Chỉ có Đại tư tế ngẩn ngơ ngồi đó, còn những người khác đã dần chấp nhận sự tồn tại của Diệp thần.
“Thực ra, tôi không yêu cầu cô nhất định phải chấp nhận sự tồn tại của tôi, thần không phải là thứ mà các người bắt buộc phải tin.” Diệp Thiên Huyền ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm Đại tư tế với vẻ mặt thất vọng.
“Mặc dù vị thần đó đã biến mất, nhưng trong lòng cô, Người cũng là không thể thay thế được, những tháng năm bầu bạn không thể nói quên là quên được, nên cô không nhất thiết phải chấp nhận tôi để thay thế Người, cô có thể mãi mãi tin vào thần của mình, chỉ cần coi tôi là một công cụ để duy trì Trường Sinh Thành của các người là được.”
Anh ta nói một cách nhẹ nhàng, trên thực tế đối với anh ta mà nói, thật sự không quan trọng, dù sao anh ta cũng sẽ đi, làm vị thần này lại không tiện rời đi.
Nhưng trong mắt Đại tư tế, đây lại là sự khoan dung tối cao.
Vị thần này không cần tín đồ, anh ta chỉ đơn phương cống hiến vì cư dân của thành phố này, không cần bất kỳ tín ngưỡng hay báo đáp nào, cũng không có ràng buộc của thần, giống như sự xuất hiện của anh ta chỉ là để cứu vớt thành phố này vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play