Hắn vừa vui vừa bối rối, khuôn mặt rơi vào lòng bàn tay Ân Tu so với trước đây đã có thêm một chút hơi người, “Làm vậy có bị ghét không? Con người không thích bị nhốt.”
“Mọi người ghét là việc bị giam cầm không tự nguyện, nhưng em cho phép, nếu có một ngày như vậy xảy ra, anh có thể làm thế với em.” Ân Tu chậm rãi giải thích, nhìn chằm chằm Lê Mặc, “Em đều đã không thể nhớ ra anh nữa, anh còn bận tâm em có ghét anh hay không?”
“Anh vẫn hy vọng bạn trai có thể vui vẻ hơn một chút.” Lê Mặc dường như thật sự lo lắng vì giả thuyết của Ân Tu, “Cuộc đời của con người đối với anh thật ngắn ngủi, nếu vì bị anh nhốt mà quãng đời còn lại của bạn trai đều là không vui và chán ghét, thì bạn trai vẫn nên sống tự do thì hơn.”
“Thế còn anh thì sao?”
Lê Mặc ngước mắt lên, trong con ngươi đen láy phản chiếu hình ảnh của Ân Tu, hắn kiên định khắc ghi hình ảnh anh vào trong mắt, “Anh sẽ lén lút đi theo em, dõi theo cả cuộc đời bạn trai.”
“Vừa phát điên vừa đi theo em sao?”
“Ừm!” Lê Mặc gật đầu mạnh, “Giết hết những người bạn trai thích! Rồi đi theo em!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT