Nói rồi, Lê Mặc còn tự cho là thân thiện mà nở một nụ cười.
Sợ đến mức đứa trẻ trợn trắng mắt, suýt chút nữa ngất đi, may mà Chung Mộ kịp thời kéo nó ra phía sau, an ủi, “Đừng sợ, đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em!”
Lúc này đứa trẻ mới hoàn hồn khỏi cơn sợ hãi. Ban ngày ban mặt lại thấy một con quái vật chuyên ăn thịt trẻ con từ trong sách bước ra dạo chơi trong thành, đối với đứa trẻ mà nói, đây đúng là nỗi kinh hoàng bước ra đời thật, không có gì đáng sợ hơn.
Lê Mặc đối diện khó hiểu thu lại nụ cười. hắn rõ ràng đã rất tốt bụng thể hiện sự thân thiện với trẻ con, sao đối phương lại tỏ ra sợ hãi đến vậy nhỉ.
Lê Mặc mím môi, không vui đứng cách xa một chút, nhìn Chung Mộ dỗ dành đứa trẻ.
Có lẽ là vì Chung Mộ dốc sức bảo vệ đứa trẻ, lại còn không hề sợ hãi con quái vật, cảm xúc của đứa trẻ cũng dần dần bình tĩnh lại. Nó rụt người sau lưng Chung Mộ, vẫn giữ vẻ cảnh giác nhìn chằm chằm Lê Mặc.
“Anh thật sự ăn thịt trẻ con ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play