Các nô lệ cũng không vui vẻ gì mấy, họ vẫn chưa nghĩ ra nên duy trì cuộc sống tiếp theo như thế nào.
Ân tu thu lại ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi nhìn sang Họa Thần tư tế, “Sau khi Song Sinh Thành tiết lộ Thần đã không còn nữa, có thể sẽ có một chút hỗn loạn nhỏ. Hỗn loạn đến từ những nô lệ vẫn luôn bị ức hiếp, nhưng các cô vẫn có thể quản lý toàn bộ Song Sinh Thành, đối xử với mọi người bằng sự công bằng và hòa bình thật sự. Không biết nó sẽ trở thành như thế nào, nhưng nhất định sẽ không trở Lãng Quên Thành Thành.”
Nghĩ đến đó, Ân tu cầm lấy máy liên lạc hình bươm bướm của mình, “Nếu thật sự có những kẻ cố ý gây rối, tôi sẽ quay lại và giết người.”
Họa Thần tư tế sững sờ, “Chuyện của Song Sinh Thành có liên quan gì đến anh? Sao anh lại muốn quản?”
Rõ ràng người này đã vạch trần sự thật Thần không còn, bây giờ lại ra vẻ vì Song Sinh Thành mà đưa ra lời khuyên.
“Tôi không thích môi trường bị ràng buộc ở đây, quá ngột ngạt. Nhưng tôi cũng không thích nơi đây trở nên hỗn loạn. Sự đàn áp quá mức và sự kiểm soát thích hợp là hai điều khác nhau.” Ân tu khoanh tay trước ngực, vẻ mặt bình thản.
“Thật không may, các cô đã gặp phải tôi, kẻ chỉ biết chém chém giết giết. Nếu đổi bạn tôi khác đến đây, các cô có lẽ sẽ may mắn hơn, nhận được vài lời khuyên hay ho. Nhưng không còn cách nào khác, Hạnh Thần sẽ không che chở cho các cô nữa, kẻ đến đây chính là tôi, tôi chỉ có thể cho các cô phương pháp quản lý cứng rắn hơn một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT