Dạ nương nương rất ghét Lê Mặc, vì ân huệ của thôn Hải, cô ta không được hưởng, mà lại phải trở thành tế phẩm mà thôn Hải dâng cho Lê Mặc.
Vì cái gọi là thần, người thôn Hải đã trở nên điên cuồng, trở nên cực đoan, trở nên không được người khác chấp nhận.
Dạ nương nương ghét người thôn Hải, cũng ghét Lê Mặc.
Diệp Thiên Huyền bên cạnh cười nói: “Đừng khắc nghiệt như vậy mà, nếu các cô có thể hoàn toàn khống chế được anh ta, thì cũng đã không xuất hiện ở đây rồi, hôm nay đến là để đại khai sát giới với chúng tôi, cùng nhau chết sao? Hay là đến để hòa đàm?”
Diệp Thiên Huyền trong lòng đã xác định họ đến để hòa đàm, nếu không thì đã không có chuyện trấn nhỏ làm con tin rồi.
Nắm giữ sự sống còn của trấn nhỏ trong tay, chẳng phải là đến để đàm phán với họ sao.
“Đại khai sát giới thì không đến mức, nhưng hòa đàm thì… cũng không hẳn.” Dạ nương nương thong thả xoa mèo đen, suy tư ngẩng đầu nhìn về phía Ân Tu, “Ân Tu tôi cũng đã nhìn cậu nhiều năm rồi, tôi biết cậu tìm được một người có thể mở lòng không dễ, nhưng lại là con quái vật này, thật khiến tôi đau đầu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT