“Tôi còn chưa muốn chết, xin anh tha cho tôi! Trước đây tôi miệng tiện! Tôi không dám nói vậy nữa!”
Người chơi đó xin lỗi rất nhanh, dập đầu cũng rất nhanh. Sau khi cả nhóm người chơi đều thể hiện ra vẻ sợ hãi Ân Tu, gã cô độc không nơi nương tựa, chỉ có thể xin lỗi Ân Tu.
Vừa giây trước còn kiêu ngạo, giây sau đã hạ mình. Dù trong lòng không cam tâm, cũng không thể không cúi đầu trước mặt Ân Tu.
Ân Tu không nhanh không chậm nghịch đao trong tay. Con ngươi đen nhánh phản chiếu bóng dáng của người đó, “Tôi luôn nghe thấy người khác gọi tôi là quái vật. Trước đây tôi sẽ không để ý, sau này tôi cũng sẽ không để ý. Nhưng nếu có người không coi tôi ra gì, thì đó lại là chuyện khác rồi.”
Anh hơi động đao, một tiếng cạch giòn tan, khiến người chơi đó tái mặt. Run rẩy không dám nói gì. Nhóm người chơi phía sau cũng nín thở theo.
“Tôi xin nhắc lại, những tế phẩm này, hay quái dị trên trấn, đều là người của tôi, ai cũng không được động vào. Bất cứ ai dám động vào họ, tôi sẽ dùng cách tàn nhẫn nhất để khiến anh rời khỏi đây.”
Ân Tu mỉm cười nhè nhẹ, nhưng toàn thân lại toát ra sự lạnh lẽo, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT