“Ừm, nhớ, nhớ.” Ân Tu lấp liếm đáp lời, vươn tay tóm lấy xúc tu nhỏ đang giãy giụa khó khăn, mạnh mẽ kéo ra rồi xách trong tay lắc lắc.
Ân Tu còn chưa kịp kiểm tra xúc tu nhỏ bị ép bẹp ra sao, Lê Mặc đã vươn tay lấy xúc tu nhỏ lại, hòa vào trong cơ thể.
“Bây giờ sự chú ý của bạn trai có thể đặt lên người tôi rồi chứ?” Lê Mặc nhếch môi, nở một nụ cười trong đêm tối, mặc dù hắn luôn vô tình để lộ ra vẻ âm u, nhưng Ân Tu cũng đã quen rồi.
“Ba ngày nay tình hình trên đảo thế nào?” Ân Tu đối diện với ánh mắt nhiệt tình của hắn mà lơ đãng quay sang chỗ khác, chú ý đến động tĩnh của những con thợ săn sau khi lên đảo.
“Rất tốt.” Lê Mặc vừa đáp, vừa từ từ bước tới một bước, gần như chiếm hết toàn bộ không gian trước mặt Ân Tu, “Bạn trai ba ngày nay có nhớ tôi không?”
Hắn vừa nhắc đến, lại khiến Ân Tu nhớ đến con cá mà mình đã câu ba ngày không được, thế là cau mày thở dài một hơi.
Anh vừa thở dài, Lê Mặc đã im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play