Đối mặt với lời từ chối của Ân Tu, Lê Mặc cũng không quá buồn bã, chỉ mỉm cười, nhìn chằm chằm vào anh, “Bây giờ chưa đủ, có nghĩa là sau này thì được đúng không?”
“Có lẽ... không chắc.” Ân Tu sẽ không tùy tiện hứa hẹn điều gì chắc chắn, bản thân anh còn không thể hiểu được suy nghĩ của mình trong tương lai, tình hình trong phó bản luôn thay đổi từng khoảnh khắc.
“Không sao, tôi có thể đợi đến ngày bạn trai bằng lòng chấp nhận tôi.” Lê Mặc cho rằng, thời gian của mình còn rất dài, rất rất dài, dài đến mức đợi bạn trai tám chín mươi tuổi rồi đồng ý cũng được.
Sách của loài người chẳng phải luôn miêu tả rằng, chuyện lãng mạn nhất của họ chính là nhìn người quan trọng đi bên cạnh, từ buổi bình minh tràn đầy sức sống cho đến khi tóc bạc trắng hoàng hôn, cùng nhau nắm tay bước vào đêm đen của cái chết.
Trong dòng chảy của thời gian, nhất định phải có bóng dáng của đối phương.
Lê Mặc không hiểu lắm về sự lãng mạn của loài người, sinh mệnh của quái vật thực sự quá dài, quá dài, hắn chỉ có thể trân trọng từng giây từng phút Ân Tu ở bên cạnh, dùng vô số đôi mắt để ghi lại mọi thứ về anh.
Ân Tu không thể đi đến hoàng hôn của hắn, nhưng hắn có thể cùng Ân Tu đi đến đêm đen của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT