La Nhạc Kha liếc nhìn Lê Mặc, không thèm để ý, mà vươn tay túm lấy cánh tay Ân Tu, vẫn nhiệt tình mời gọi, "Chỉ là qua đêm một chút thôi, anh sẽ không mất mát gì đâu, hơn nữa..."
Cậu ta cười híp mắt nhếch môi, liếm qua đôi môi, "Kỹ năng của tôi tốt lắm đấy."
Ân Tu quay đầu suy nghĩ một vòng, kỹ năng tốt, ý là giết quái dị rất giỏi phải không? Vậy thì đúng là rất đáng tin cậy. Nhưng anh còn giỏi hơn, không cần người khác giúp.
Anh lắc đầu, "Một mình tôi là đủ rồi, cậu đi tìm những người chơi khác cần giúp đỡ đi."
La Nhạc Kha không buông tha, trên khuôn mặt đơn thuần đáng yêu vô thanh vô tức lộ ra vẻ mị hoặc, ngón tay yếu ớt lướt trên ngực Ân Tu, "Nhưng tôi rất ưng ý anh, tôi quá thích những người chơi đầy sát khí, có tính tấn công cao. Vừa nhìn đã biết là ban đêm đặc biệt lợi hại..."
Nụ cười của cậu ta đầy ẩn ý, nhưng Ân Tu thì vô cảm. Anh chỉ vào Lê Mặc đang có vẻ mặt u ám bên cạnh, "Hắn còn có tính tấn công cao hơn, sao cậu không tìm hắn?"
La Nhạc Kha liếc nhìn Lê Mặc đang mỉm cười nhưng vẻ mặt vô cùng u ám, "Người ta thích người lợi hại vào ban đêm, chứ không phải người sẽ giết người ta vào ban đêm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play