Thiên Vũ ngẩng đầu, nói: “Mấy ngày hôm trước hắn từ mấy người khách buôn đi ngang qua đó mua một đứa bé gái, đứa bé gái đó khóc lóc đòi về nhà tìm mẹ nàng, hắn tức giận quá, liền nhốt đứa bé gái đó cùng ta! Kết quả vì hài tử quá nhỏ, lại mấy ngày không ăn không uống, thân thể suy yếu không chịu nổi, khi hơi thở thoi thóp, hắn thế mà lại trực tiếp sai người ném đứa bé đó vào bãi tha ma ngoại ô thành!!”
Nghe đến đó, thím Quách chỉ thương tâm một trận đầu váng mắt hoa, mọi người nghe đến đó, cũng chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Không khí tại khoảnh khắc đó yên lặng, thật lâu sau, Quý Vãn Tinh run giọng hỏi Thiên Vũ: “Ngươi có thể nói kỹ càng hơn về dáng vẻ của đứa bé gái đó không?”
Thiên Vũ nói: “Đứa bé gái đó giống như hài tử nhà nghèo, bị tên quản gia khốn kiếp này mua từ một đoàn khách buôn đi ngang qua đây!”
“Chủ nhà khách buôn đó nói vốn định mua nha đầu này về nuôi lớn một chút để làm vũ kỹ, nhưng ai biết nha đầu đó thật sự không thành thật, một đường la hét, tên khách buôn đó thật sự chịu không nổi, hôm đó đi ngang qua Viên trạch, thấy Viên trạch là một gia đình giàu có, liền gõ cửa Viên trạch, hỏi có muốn mua một nha hoàn không!!”
“Quản gia thấy nha đầu đó không tệ, giá cả bọn họ đưa ra cũng rẻ, vì thế liền mua, nhưng nha đầu đó quật cường thật, vẫn như cũ khóc lóc kêu đòi về nhà tìm mẹ nàng, quản gia tức giận quá, liền nhốt đứa bé đó cùng ta vào hậu viện...”
“À, đúng rồi, nha đầu đó nói với ta nàng kêu Nhị Nha, nhà ở thôn Hoa Sen gì đó, trên cổ có đeo một cái bùa bình an được khâu bằng vải thô...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT