Trời mùa đông tối nhanh hơn, chưa tới giờ Dậu, trời đã dần dần tối, càng về đêm, khí hậu càng lạnh, hạ nhân Thư Thanh Viện không khỏi siết chặt áo choàng trên người, cố gắng không để gió lạnh thổi vào trong quần áo.
Hắc Tuyển Dực và Ô Nhược ăn tối xong thì dẫn hạ nhân rời khỏi Ô gia từ cửa chính.
Xe ngựa của Ô Nhược đã được lệnh chờ ở đại môn từ lâu, Ô Nhược nhìn thấy xe ngựa của mình, đột nhiên dừng bước, không định đi lên.
Cậu nhớ rõ ở kiếp trước, lúc rời khỏi Ô gia, đi được nửa đường thì đáy xe đột nhiên bị sụp, cậu té mạnh lăn trên đất, bị đập trúng gáy rồi ngất xỉu. Đến khi tỉnh lại thì đã là ba ngày sau, cũng may cậu mặc nhiều quần áo, thịt cũng dày nên mới không bị thương đến xương cốt, nhưng vẫn phải nằm trên giường cả tháng mới có thể ra ngoài, về sau chuyện này truyền khắp Cao Lăng Thành, mọi người đều chê cười cậu là con heo mập, ngay cả cái xe rắn chắc như vậy mà cũng có thể sụp.
Bây giờ nghĩ lại, xe ngựa là do mẹ cậu đặt làm riêng, chắc hẳn bà đã kiểm tra nghiêm ngặt rồi mới yên tâm đưa cho cậu sử dụng, không có khả năng bị ngồi sụp dễ như vậy, cậu nghi có người đã lén động tay động chân.
Ô Nhược nhìn người đánh xe, đúng lúc đối mặt với ánh mắt của người đánh xe.
Người đánh xe tránh né ánh mắt cậu, vẻ mặt chột dạ quay đầu đi.
Ô Nhược híp mắt lại.
“Thiếu gia, mời lên xe.” Người hầu Ô Đại nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT