Không thể mua đồ, cũng khó có thể đếm rõ ràng số lượng tất cả vật phẩm trong tiệm tạp hóa, Ngu Hạnh không tiếp tục trò chuyện với thằng hề, mà thằng hề cũng trở nên im bặt.
“Cứ đi dạo tùy ý trước đã.” Hắn bước về phía trước, Khúc Hàm Thanh gật đầu, quay người đi về phía một kệ hàng bên phải, định áp dụng chiến lược từ gần đến xa – trước tiên ghi nhớ một kệ hàng nào đó, rồi từ kệ hàng này làm điểm cơ sở để thăm dò các kệ hàng xung quanh.
Triệu Nhất Tửu lặng lẽ đi vào trong, có vẻ như muốn dò xét trước toàn bộ diện tích tiệm tạp hóa. Ngu Hạnh thì tùy ý hơn nhiều, hắn giống như một nhân viên văn phòng chạy đến cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn vặt đóng gói đơn giản vào rạng sáng, nhìn lướt qua để ánh mắt mình lướt qua mọi nơi.
Đây là một tiệm tạp hóa rất hiện đại.
Sau khi đi một vòng quanh quất, hắn chia hàng hóa ở đây thành năm loại. Loại thứ nhất là đồ ăn, bao gồm khoai tây chiên, bánh mì gói, mì ăn liền, sandwich và sữa chua các loại. Loại thứ hai là vật dụng cá nhân, tỉ như tay quay, gương, khăn mặt, Durex. Loại thứ ba là đồ chơi, từ những con quay nhựa đầu ngón tay đã sớm bị đào thải cho đến đồ chơi chạy bằng điện đầy tính khoa học kỹ thuật, cái gì cũng có.
Loại thứ tư là quần áo. Tiệm tạp hóa không phải tiệm bán quần áo, nhưng vẫn bày bán một vài phụ kiện nhỏ như mũ, kính râm. Trong một góc còn bày áo phông mang phong cách đảo Tử Tịch, có chút phong cách thời thượng.
Loại thứ năm là những tạp vật mà Ngu Hạnh cảm thấy khó phân loại, tỉ như tiền giấy, thuốc cảm cúm, biển gỗ không rõ công dụng, v.v., phân tán khắp các ngóc ngách tiệm tạp hóa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT