Clown là ông chủ một tiệm tạp hóa. Cửa hàng của hắn tuy không lớn, nhưng rất được những người nghèo ở quảng trường gần đó yêu thích.
Bởi vì ngay cạnh đó là tiệm bánh mì, mà bánh mì đen là món ăn chính của những người nghèo. Chắc chắn sẽ có người sau khi mua bánh mì tiện thể ghé qua tiệm tạp hóa của hắn dạo một vòng – dù trình độ chế tạo máy móc đã ngày càng cao, nhưng đối với những người nghèo khó ở quảng trường mà nói, những thứ đó vẫn là xa vời không thể chạm tới. Không có tiền đi học, không được đào tạo liên quan, bọn họ vẫn như cũ chỉ có thể làm những công việc ở tầng lớp thấp nhất.
Ngày qua ngày, năm qua năm, thế hệ này nối tiếp thế hệ khác, truyền lại sự nghèo khó không thấy ánh sáng.
Clown cảm thấy cuộc sống như vậy cũng không tệ. Ít nhất cuộc sống của hắn tốt hơn nhiều so với những người ở tầng lớp thấp hơn. Hắn còn có một gian cửa hàng của riêng mình, so với điều đó, việc nhập hàng và trông coi khô khan thường ngày trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Cư ngụ ở đây đã vài năm, mỗi ngày sẽ có những ai đến, nhà nào có đứa trẻ thích mua đồ chơi gì trong cửa hàng, Clown đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Thật lòng mà nói, có lúc ngồi sau quầy thu ngân, nhìn những người quen ăn mặc đơn sơ đi ngang qua cửa hàng, hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng buồn tẻ.
"Phiền quá," hắn nghĩ thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT