Máu ấm áp, Ngu Hạnh nếm được mùi vị vừa lạ lẫm vừa quen thuộc trong miệng. Bình tĩnh đến ngoài ý muốn, hắn giữ một tâm trạng vi diệu, dùng mu bàn tay xoa xoa.
Khí tức âm lãnh chỉ xuất hiện một cái chớp mắt, tựa như cá trong biển lặn xuống.
Bà cốt nhìn máu của hắn, thu tay lại, cũng không quan tâm, cũng không kinh ngạc, chỉ là cảm thán một câu: "Xem ra ngươi bị thương rất nặng đó... Vào đi, ta cho ngươi bôi ít thuốc."
"Ta..." Vì cảnh tượng vừa nhìn thấy qua khe cửa, Ngu Hạnh đối với điều này rất mâu thuẫn. Ai biết hắn tiến vào có thể hay không biến thành một thành viên bị treo cổ? Hơn nữa vừa rồi bà cốt chạm hắn lúc hắn tựa như chạm đến nguồn gây dị ứng vậy, nỗi đau đột ngột khiến ký ức của hắn vẫn còn tươi mới.
Trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ... Bà cốt đối với hắn mà nói, không phải thứ gì tốt lành.
"Tiến vào." Bà cốt đi ở phía trước, mở cửa hoàn toàn ra. Ngu Hạnh vô ý thức nhìn sang, ngạc nhiên phát hiện bên trong trống rỗng, bố trí đơn giản, hoàn toàn không có bất kỳ thi thể bị treo cổ nào.
Một cái cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play