Nhân Nương tuy chưa có nhiều dịp chứng kiến vợ chồng Hầu gia chung sống, nhưng nàng vốn tinh ý, chỉ thoáng nhìn cũng nhận ra vài điều thú vị. Lâm Hầu phu nhân đối với Hầu gia bề ngoài thì cung kính, trước mặt người ngoài lại càng tỏ vẻ đoan trang hiền thục, đủ lễ tam tòng tứ đức. Thế nhưng, Nhân Nương vẫn cảm thấy trong lòng phu nhân không thực sự coi trọng Hầu gia. Mọi việc trong ngoài phủ, từ nội viện đến ngoại viện, hầu như đều do một tay bà định đoạt.
Một lát sau, nghe tiếng Hầu phu nhân ho khẽ, Hầu gia mới thu lại ánh mắt. Ông ta vốn nổi tiếng khoan dung với nữ nhân đẹp, thấy Nhân Nương dung mạo thanh tú, vẻ ghét bỏ thân phận thấp kém ban đầu liền tan biến, còn mỉm cười hiền hòa:
– Mau đứng lên đi, đều là người một nhà, chớ quá đa lễ.
Bình Nương cũng theo lễ, Hầu gia chỉ thuận miệng nói đôi câu, không quá để tâm.
Sau đó, hai vị thiếu gia cùng ba vị tiểu thư trong phủ lần lượt ra mắt.
Nhị thiếu gia Lâm Phượng Nghiệp là con của Bạch di nương, cùng tuổi với thế tử Lâm Phượng Kỳ, chỉ cách nhau một tháng. Chàng là con vợ lẽ duy nhất trong phủ, cũng chính là người từng được định hôn cùng Yến Nương. Khi Nhân Nương hành lễ, nàng cảm thấy ánh mắt vị nhị thiếu gia kia dường như đang dò xét, muốn tìm kiếm bóng hình của ai đó trên gương mặt nàng. Nhưng khi nàng ngẩng đầu, ánh mắt ấy lại vội vàng né tránh.
Tam thiếu gia Lâm Phượng Thiện là con chính thất của Hầu phu nhân, năm nay mười lăm tuổi. Dung mạo không giống Hầu gia, lại giống phu nhân nhiều hơn. Tính tình cậu có phần hoạt bát, khi chào hỏi Nhân Nương, đôi mắt tò mò nhìn nàng một vòng rồi bật thốt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT