Ánh sáng ban mai nhàn nhạt, gió mát nhè nhẹ thổi qua, từng tầng mây dày đặc phủ kín bầu trời, ánh nắng bị che khuất, chỉ có vài tia sáng yếu ớt len lỏi xuyên qua, từ xa nhìn lại, trông chẳng khác nào có chiếc đèn pin được giấu sau tầng mây ấy.
Kiều Nhất Ninh tối qua ngủ không ngon, cả người lơ mơ mệt mỏi, sáng sớm tranh thủ trời còn dịu liền chạy xuống dưới mua bữa sáng. Hôm nay Lộ Quyết không có tiết sớm, trong buổi sáng yên tĩnh này, người duy nhất còn thức cũng chỉ có mình cô.
Bây giờ, cô và Lộ Quyết ngủ chung một phòng, phòng bên cạnh liền để trống. Quá rảnh rỗi, cô bèn bê chăn từ phòng mình ra treo lên giá sắt ngoài ban công phơi nắng.
Trên cao có thể nghe loáng thoáng tiếng người qua lại và tiếng chim hót, cô úp mặt lên chăn, lắng nghe một lát, ánh mắt dần dần mơ màng, cả người lơ lửng giữa trạng thái tỉnh và ngủ.
Lộ Quyết đứng cạnh cửa sổ nhìn xuống một hồi, lo cô sơ ý làm mình đau nên cố ý gây chút tiếng động.
Kiều Nhất Ninh nghe thấy tiếng kéo cửa liền bừng tỉnh, lập tức xoay người, mặt mày hớn hở:
“Anh dậy rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT