Cửa sổ trong phòng chỉ kéo một lớp rèm voan màu xám, mơ hồ phản chiếu ánh trăng tròn to tròn bên ngoài. Đèn lạnh trắng trong phòng tắt, chỉ còn vài ngọn đèn tường vàng nhạt hắt ra từ khe tường, rơi lên da thịt, lan ra một sắc trắng mềm mại.
Thiếu niên cúi đầu, vẻ ngoài như vô hại mà rủ hàng mi đen rậm xuống, lại cắn lấy lớp ren tối giản màu cô gái vẫn hay mặc, chậm rãi kéo xuống.
Cho đến khi tụt xuống hõm sau đầu gối, cậu mới dừng lại, nhìn chằm chằm vào mảng nước loang loáng hiện ra. Chấm đỏ tươi chạm phải không khí lạnh liền bắt đầu run rẩy khe khẽ.
“Chị thật đáng thương, khóc rồi kìa.” Cậu ngước lên đôi mắt chứa vẻ thương hại, mỉm cười.
Từ câu nói ẩn ý sâu xa của cậu, mặt Từ Dĩ Dạng lập tức đỏ lên, theo phản xạ đưa tay định che, nhưng cậu như đã đoán được hành động tiếp theo của cô, liền cúi đầu xuống trước.
Lòng bàn tay cô áp lên đỉnh đầu cậu, như thể là cô cố tình ấn xuống, nhưng thực ra lại là cậu cố ý làm vậy.
Từ Dĩ Dạng không ngờ cậu sẽ làm thế, thậm chí dáng vẻ cúi đầu của thiếu niên lúc này khiến cô có ảo giác dù cô giẫm một chân lên mặt cậu, cậu cũng sẽ không tức giận, mà còn nâng chân cô lên hôn điên cuồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT