Minamori Taichi vừa lên tới tầng nơi đặt văn phòng hình sự, liền bắt gặp một hình bóng quen thuộc đang cuộn người ngồi trên ghế ngay khu tiếp khách ngoài cửa. Cảnh tượng hoàn toàn khác với tưởng tượng của anh — không có tiếng reo hò ăn mừng hay ai đó khen ngợi Dazai lập được công lớn — mà chỉ là từng người một đang nhẹ nhàng an ủi thiếu niên trinh thám đang phủ một tầng áp suất thấp kia.
Hagiwara Kenji thậm chí còn chưa kịp thay bộ đồ khô ráo, trên người vẫn còn mùi mồ hôi lẫn mùi nhựa phòng hộ nặng nề do vừa mặc xong bộ đồ bảo hộ nặng hàng chục ký để xông vào hiện trường cách đó không lâu.
Giọng Hagiwara dịu dàng như đang dỗ dành trẻ con:
“Không ai trách em đâu, bọn anh đều biết em không cố ý. Em nhìn anh xem, nhờ có em mà anh mới giữ được mạng đó. Lúc ấy anh nóng quá nên đã cởi luôn đồ bảo hộ ra, nếu không nhờ em dẫn mọi người tìm được tên tội phạm thứ hai thì anh sớm toi rồi.”
Matsuda Jinpei – mấy tháng qua dù đã chững chạc hơn sau khi va chạm xã hội, cũng không còn giả bộ ngầu ngầu ngậm thuốc lá nữa – lúc này cũng căng thẳng tiếp lời:
“Đúng vậy đúng vậy! Mọi người đều rất vui đó. Quả bom đó đâu phải loại bình thường, nếu để bọn chúng thật sự cho nổ, không chỉ có bọn anh chết, tên tội phạm kia cũng ung dung ngoài vòng pháp luật, rồi còn biết bao người nữa sẽ chết oan. Em lập công lớn rồi, em biết không?!”
“Tsu... Tsushima, đừng khóc nữa. Có muốn uống nước trái cây không? Loại nho đấy, em thích mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play