“Cậu đang hỏi tôi à?”
Minamori Taichi cảm thấy câu hỏi này của Dazai thật sự rất khó hiểu: “Đương nhiên rồi, ngoài tôi ra thì còn ai vào đây nữa. Vậy thế nào? Tôi có thể làm thám tử chứ?”
Minamori thấy cách hỏi của Dazai không giống người bình thường – đây là kiểu thăm dò khéo léo đặc trưng của cậu ta. Thường sẽ làm ra vẻ thông minh một lúc, đợi đối phương lơi lỏng cảnh giác, rồi mới tung ra câu hỏi thật sự. Giống như một con mèo rón rén giơ vuốt, chỉ cần cảm nhận được một chút gió lay, liền lập tức rụt móng lại.
Như vậy chắc là rất mệt mỏi nhỉ. Bình thường thì ra vẻ chững chạc, đầy tự tin, bất kể đối diện với ai cũng đều có thể ứng phó trơn tru. Nhưng thật ra lại là một người vô cùng thiếu cảm giác an toàn. Không rõ là trước kia đã trải qua chuyện gì mới hình thành nên kiểu tính cách không tin tưởng lòng tốt của người khác như thế này.
“Anh Minamori?” Dazai chớp đôi mắt to sáng lấp lánh, thoạt nhìn không khác gì thường ngày. Nhưng Minamori lại cảm nhận được cảm xúc của cậu ta lúc này đang dao động.
Hai tay đặt sau lưng, có phải đang siết chặt lại không? Chẳng lẽ thằng nhóc này nghĩ rằng tôi muốn kiểm soát nó? Nên mới cố tình đặt ra câu hỏi “có thể trở thành thám tử không” để thử xem tôi có ham muốn kiểm soát nó đến đâu?
“Nếu chỉ là muốn thử một chút thì đương nhiên là được. Bình thường mọi người đều rất bận, nếu cậu tìm được chút việc gì đó để giết thời gian, mà lại có thể học hỏi thêm thì càng tốt. Nhưng mà…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play