Hoa Yểu gần như hát chệch nhịp sau khi lướt sơ phần bình luận, cô vội vàng hoàn thành bài hát rồi bắt đầu tương tác với mọi người trong phòng livestream. 

“Chào mừng anh Phú Quý, cùng các cục cưng đã vào phòng! Nhớ bấm theo dõi góc trên bên trái nhé” 

Cô gái dùng ngón tay mềm mại chạm nhẹ vào màn hình điện thoại, ánh mắt thoăn thoắt, nhẹ nhàng nháy mắt như gửi một cái wink. 

“Theo dõi Yêu Yêu thì không lo lạc đường . Chào mừng các cục cưng về nhà” 

[Tiểu Yêu làm tôi chết mất] 

[Cậu Bé Yakult Dễ Thương: Hôm nay ‘vợ’ là một tiểu hoa yêu xanh, toàn thân ngọt như mật, vừa thơm vừa mềm, đẹp chết anh mất] 

[Hoa Khai Phú Quý: Streamer có thể hát ‘Mi cong mi cong’ không?] 

[Hoa Khai Phú Quý gửi Yêu Yêu 'Đương đại ca vương' ×1] 

“Cảm ơn anh Phú Quý đã tặng ‘Đương đại ca vương’, để Yêu Yêu tìm chút nhạc nền đã” 

Vừa tìm bài hát, Hoa Yểu vừa càu nhàu với tiểu tinh linh về hệ thống giá trị tình yêu không đáng tin. 

[Linh Bảo, cậu nhìn xem, có hệ thống nào mà bắt ký chủ tự mình điều tra thông tin đối tượng không? Đã vậy còn gọi là ‘thông tin liên quan’, thật sự quá phi lý luôn á!] 

Hoa Yểu cảm thấy cái gọi là Thiên Đạo này chính là một cái hố lớn. Nếu không phải tình thế bắt buộc, cô tuyệt đối sẽ không để bị bắt nhét vào đây làm nhiệm vụ! 

Tiểu tinh linh an ủi cô: 

[Yểu Yểu, nhưng ít nhất hệ thống cũng đã giúp chúng ta tìm được một đối tượng cấp A rồi mà.] 

[Ừm.] 

Hoa Yểu suy nghĩ, rồi lại đặt ra một câu hỏi khác: 

[Vậy Linh Bảo xem thử giá trị tình yêu đã tăng được bao nhiêu rồi?] 

Tiểu tinh linh: 
[Hiện tại là 0.002%, so với lúc trước thì tăng thêm được 0.001%.] 

Một người cấp A mà chỉ khiến chỉ số tăng thêm 0.001% trong lần đầu, đúng là quá gây thất vọng, đến mức cả tiểu yêu tinh cũng sắp cạn lời... 

Hoa Yểu khẽ cười, ánh mắt sáng lên: 

[Cho nên đó, Linh Bảo à, về sau những người dưới cấp S thì đừng nhắc đến nữa nhé, cứ xem như họ bình thường thôi. Trọng điểm sau này, chúng ta sẽ tập trung hết vào những người cấp S!] 

[Ừ ừ, Yểu Yểu, mình hiểu rồi.] 

Hai bài hát cộng thêm trò chuyện, thời gian cũng trôi qua chừng một tiếng đồng hồ. 

Đang trò chuyện thì có người bắt đầu chú ý đến bàn tay của Hoa Yểu. 

[Hôm nay cái găng tay trắng của chủ livestream... hừm, có cảm giác hơi kỳ kỳ ha?] 

[Cậu không nói thì mình cũng không để ý, đeo một bên mà không đeo bên kia, đây là kiểu phối đồ phi truyền thống thịnh hành nhất hiện giờ à? (suy nghĩ)] 

Trong màn hình, cô gái mặc một chiếc váy voan xanh nhạt, tay trái đeo một chiếc găng tay trắng lụa ngắn, che đến cổ tay. Dù nói thế nào thì cũng có chút không ăn nhập gì với bộ đồ hôm nay của cô. 

Ánh mắt Hoa Yểu lóe lên vẻ chột dạ, cô vừa cầm tay còn lại kéo găng tay trắng đeo trở lại. 

“Không có đâu. Tay này ban nãy cũng có đeo mà, chỉ là đeo găng thì bấm màn hình điện thoại hơi bất tiện, nên mình mới tháo ra một lát thôi đó” 

Hoa Yểu đeo lại cả hai chiếc găng tay, hơi kéo chiếc bên trái xuống một chút để che chắn cẩn thận, sau đó còn giơ tay lên trước ống kính lắc lắc một vòng. 

“Xem này, tớ thấy thật ra cũng khá hợp mà. Tớ phải lục tung tủ mới tìm được đấy...” 

Cô gái nhíu mày lẩm bẩm, đột nhiên hờn dỗi chống nạnh làm bộ giận dữ:  

“Các cậu không được nói là không đẹp đâu đấy!” 

Như một con mèo bông kiêu kỳ đang nổi giận, giơ cái bàn chân mềm mềm lên cào bạn một cái, nhưng lại sợ làm bạn đau nên lúc nào cũng thu móng lại. Từ đầu đến cuối, cô luôn biết kiềm chế. 

[cậu bé Yakult dễ thương: Được được được, theo ý em hết, đẹp lắm, đẹp đến mức không chịu nổi luôn] 

[Cuộc họp hủy rồi, tôi tạm thời giác ngộ một chút đã.] 

[AAA Trang Trại Lợn Rừng: Gần đây thành phố S hay mưa, có vẻ thời gian này tôi không ra ngoài được rồi.] 

“Chị A à, trời mưa thì sao lại không thể ra ngoài?” – Hoa Yểu nhìn thấy bình luận lướt qua, có chút nghi hoặc chu môi lại, thổi thổi mấy sợi tóc rủ xuống trước mắt. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play