★Chú thích quan trọng: Nam chính hoàn khiết, con gái xinh đẹp!★
(ps: "nam" ở đây chỉ người đàn ông của con gái tôi)
Con gái tôi xinh đẹp như vậy, có nhiều người thích nó thì sao chứ? Tôi đã viết thành tiểu thuyết rồi, xin bạn hãy nhường cho tôi một chút đi.
______
“Rào_____”
Âm thanh nước vang lên trong bồn tắm đầy máu, một cô gái xinh xắn từ trong đó ngồi dậy.
“Không phải đâu Linh Bảo, tôi còn chưa chuẩn bị xong mà sao cậu đã gửi tôi đến đây rồi?”
Giọng cô gái vừa dịu dàng vừa quyến rũ, bộ quần áo ướt sũng ôm sát lấy thân hình thon thả, đôi chân trắng nõn bước ra khỏi bồn tắm, săn chắc lại cân đối, trắng nõn lại mịn màng như bức tượng nữ thần Venus do Milo của Hy Lạp cổ đại điêu khắc.
Thơm quá!
Cảnh tượng này thật sự làm người ta hưng phấn đến mức muốn chảy máu mũi.
Tiểu tinh linh hít mũi, có chút áy náy nói: [ Yểu Yểu, chẳng phải là do tôi không muốn để mấy tên theo đuổi bắt được cậu rồi nhốt trong phòng tối thôi mà…]
Haizz, thật phiền phức.
Hoa Yểu bước ra khỏi bồn tắm, đi đến trước gương.
Cô rất hài lòng khi nhìn vào khuôn mặt giống mình đến tám, chín phần. Phía dưới là thân hình tuyệt đẹp với vòng một đầy đặn và đôi chân dài quyến rũ.
Không tệ, rất hợp với cô.
Ngày trước, cô từng được mệnh danh là mỹ nhân số một trong ba ngàn thế giới~
“Tại sao cô ấy lại nghĩ quẩn muốn tự tử chứ?”
Ánh mắt Hoa Yểu dừng lại trên vết thương ở cổ tay.
Dù dưới sự giúp đỡ của tiểu tinh linh, vết thương không còn chảy máu nữa, nhưng vết Yểu vẫn hằn rõ, sâu đến tận xương, phần da bị ngâm nước đã trắng bệch.
Rõ ràng nguyên chủ đã quyết tâm phải chết.
Tiểu tinh linh vỗ đôi cánh trong suốt sáng lấp lánh hai lần, rồi thu lại ánh mắt từ trái tim không màu trong suốt được đặt ngay chính giữa không gian.
[Yểu Yểu, nguyên chủ bị bạn trai trên mạng chặn liên lạc, trong lòng nghĩ quẩn liền tự tử.]
Hoa Yểu ngạc nhiên đến nỗi đôi mắt đào hoa của cô mở to tròn, cô không ngờ lại có chuyện như vậy!
Cô thở dài nói: “Ôi trời, cô ấy đẹp như vậy sao lại phải treo cổ chết trên một cái cây, còn tôi thì khác, tôi chỉ biết treo đầy những cái cây trong khu vườn nhỏ của mình thôi.”
Tiểu tinh linh bất ngờ phá đám: [Nhưng mà Yểu Yểu, cậu lật xe rồi đấy.]
Nếu không phải bị hàng tá đàn ông vây kín cửa, Yểu Yểu vội vàng bỏ chạy, thì làm sao bị Thiên Đạo bắt được rồi ném vào thế giới nhỏ làm nhiệm vụ chứ?
“Hừm, Linh Bảo, chuyện cũ như bụi bay, đừng nhắc lại nữa, từ giờ Hoa Yểu sẽ tạo ra những câu chuyện hấp dẫn hơn”
[Ừ thì...…]
Hy vọng không phải là sự kinh hoàng.
[Yểu Yểu, thật ra nguyên chủ là một đứa trẻ thiếu thốn tình thương.
Cô ấy từ nhỏ đã mất cha mẹ, ông bà vì cô là con gái nên thường xuyên đánh mắng, đến lúc chưa học xong trung học thì phải bỏ học để lên thành phố lớn đi làm.
Vì còn trẻ, cô ấy đã từng làm đủ việc bưng bê, rửa bát — tất cả những công việc bẩn thỉu và vất vả.]
Sau này vì giọng hát hay, nguyên chủ bắt đầu làm streamer hát trên mạng mà không để lộ mặt. Cũng vì bị đánh mắng, bị hạ thấp, cô ấy trở nên tự ti, nhút nhát, không dám lộ mặt.
Bạn trai mạng trước đây của cô chính là bị thu hút bởi giọng hát của cô ấy.
Sau đó không biết từ đâu có tin đồn cô ấy là một ‘tiểu bạch liên’ trên mạng, bạn trai quyết định chặn liên lạc, không cho cơ hội giải thích đã xóa hết mọi cách liên lạc với cô ấy.
Cô gái mới chỉ hơn 20 tuổi, vừa bước vào tuổi trưởng thành, không chịu nổi cú sốc vừa mất tình thân vừa mất tình yêu, đã tìm đến cái chết.
Tiểu tinh linh vừa dứt lời, trong giọng còn thoáng chút tiếc nuối.
Rõ ràng mới chỉ 20 tuổi, đúng độ tuổi như những đóa hoa nên rực rỡ tươi tắn hướng về ánh mặt trời, nhưng cuộc đời không như ý nên đã kết thúc trước khi kịp nở rộ.
Hoa Yểu ôm lấy ngực, nơi có cảm giác chua xót, thở dài: “Haizz, vậy cô ấy có nguyện vọng gì không?”
Tiểu tinh linh gật đầu: [Có đấy, Yểu Yểu.]
[Ngoài hệ thống giá trị tình yêu do Thiên Đạo bố trí, cần chúng ta thu thập tình cảm, còn phải giúp những người có nguyện vọng như cô ấy thực hiện những ước mơ chưa trọn vẹn.
Nguyện vọng của cô ấy trong thế giới này là mong Yểu Yểu có thể giúp cô thoát khỏi những người thân có tính cách khó ưa, sống tự do thoải mái.
Nếu có thể, kiếm thật nhiều tiền để thay cô ấy đi khắp thế gian ngắm nhìn thế giới.]
“Được rồi, tôi hiểu rồi”