Thẩm Chước hít một hơi sâu, đề nghị:
“Anh sẽ canh nửa sân trên, tôi canh nửa sân dưới, cứ để mắt đến nó, không được để nó đột nhiên biến lại rồi chiếm tiện nghi của A Yểu.”
“Được.”
Cố Khuynh ngẩng mắt, dùng ánh mắt ra hiệu đồng ý.
Rõ ràng, Bùi Tư Đàm không phải kiểu người có thể hồi phục bình thường chỉ sau một đêm, cả ngày hôm sau, trên người Hoa Yểu vẫn còn một con mèo.
“Em có phải ăn nhiều rồi không, sao cảm giác em biến nặng hơn thế này...”
Ôm cả ngày, Hoa Yểu đã cảm thấy hơi mỏi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT