Bùi Tư Đàm và Thẩm Chước nhìn nhau một cái, rồi cùng im lặng.
Bùi Tư Đàm giả bộ ho một tiếng, từ tốn giải thích, “Cũng không có gì, chỉ là trên đấu giá có một viên bảo thạch, giá quá cao, tôi nói với cậu ta không đáng.”
Thẩm Chước mỉm cười, đáp lời theo, “Ừ, rồi tôi cũng thấy lời điện hạ nói rất đúng, thật sự không đáng giá đó, nên không mua.”
“Ồ, hóa ra là vậy, thế thì tốt rồi.”
Cô gái mỉm cười, khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn quá đỗi ngây thơ và xinh đẹp, khiến người ta cố gắng kìm nén không muốn làm vỡ đi vẻ đẹp đó.
Giống như một món đồ dễ vỡ, cần được người ta nâng niu cẩn thận.
“Tiểu thư Hoa, đến giờ thay thuốc rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT