Người đàn ông từ phía sau thốt lên với giọng âm u đầy ám ảnh, khiến Hoa Yểu giật mình ngoảnh đầu lại, ánh mắt chạm ngay vào đôi mắt lạnh lẽo như băng giá của Dịch Mặc.
Cô gái hái hoa tò mò hỏi: “Tại sao vậy?”
Dịch Mặc chậm rãi kích thích sự chú ý của mọi người, giải thích: “Muốn hoa nở rộ rực rỡ, phải cho nó ăn loại phân bón tốt nhất. Vậy phân bón tốt nhất là gì?”
“Mấy thứ gì vậy?”
Dịch Mặc mỉm cười, tiếp tục nói: “Phân bón tốt nhất, đương nhiên là... con người rồi. Chôn xác làm phân, mỗi ngày tưới bằng máu tươi, như vậy hoa mới có thể nở đẹp như thế này”
Anh ta không quan tâm cô gái hái hoa ngày càng biến sắc mặt, tiếp tục nói: “Cậu cầm trên tay bông hoa đỏ nhất kia, tất nhiên là đã chôn rất nhiều người dưới đất, máu tưới càng nhiều thì hoa càng đẹp”
“Cậu nghĩ, hoa như vậy mà không đẹp được sao?”
“...A!”
Cô gái hái hoa bỗng hét lên một tiếng, run rẩy vứt bỏ bông hoa trong tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play