Ánh sáng trong mắt Tiểu Tạ Lan từ từ mờ dần, “Dù em có chạy thế nào cũng sẽ bị bắt lại, sau đó em đành từ bỏ.”
“Đừng nghĩ tiêu cực như vậy, có thể người đó không biết chúng ta ở đây, cũng không muốn bắt em đâu, chỉ đơn giản là muốn khóa cửa thôi, đừng lo lắng nhé.”
Hoa Yểu vuốt đầu cậu, an ủi: “Chúng ta ngủ một giấc đã, ngày mai trời sáng thì sẽ có người phát hiện, rồi họ sẽ thả chúng ta ra.”
Trong mắt Tiểu Tạ Lan hiếm hoi lóe lên một tia hy vọng, “Thật sao?”
“Ừ, thật mà, ngoan rồi ngủ đi.”
Tiểu Tạ Lan ngồi xuống cạnh cô, thân hình nhỏ bé áp sát vào cô.
Hoa Yểu liên kết những lời hai người đàn ông nói với lời Tiểu Tạ Lân, càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng.
Câu “cậu bé nhỏ” mà họ nói, cùng với chuyện Tiểu Tạ Lan là đứa duy nhất còn sống sót, được thả ra nhưng vẫn bị giám sát liên tục.
Có phải là cùng một người không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play