Bữa ăn này là Hoa Yểu mời, nhằm cảm ơn mọi người đã giúp đỡ cô trong thời gian qua. 
Không để cô nói lời cảm ơn suông, chỉ còn cách dùng hành động để thể hiện. 
Điều khiến họ ngạc nhiên là Hoa Yểu còn gọi rượu nữa. 
Cô phóng khoáng mở chai, rót đầy ly cho mình rồi cầm ly đứng dậy: “Mặc dù các anh đều nói không cần cảm ơn, nhưng trong lòng em thật sự rất biết ơn mọi người.” 
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hoa Yểu, lặng lẽ nhìn cô, kiên nhẫn nghe cô nói, rất ăn ý không ai phá lên tiếng. 
“Tất nhiên là em cũng biết sự biết ơn nhỏ nhoi này chẳng có ý nghĩa gì, các anh ai cũng giàu có, chẳng thiếu thứ gì, kể cả bán mình cũng không được giá ấy chứ” cô gái cười đùa. 
Berlin cười khẩy, lắc đầu nhìn Hoa Yểu: “Ai nói thế, trong lòng tôi em luôn có giá trị, bé cưng là vô giá mà” 
Chử Tiêu ngước mắt sâu thẳm cũng nhìn Hoa Yểu: “Trong mắt tôi, người quý giá nhất cũng là chị.” 
“Tiểu Yêu, cảm ơn thì cảm ơn, sao em cầm ly rượu to thế, đặt xuống rồi ngồi xuống chúng ta từ từ nói.” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play