“Cậu cao quá.” Tân Nhiên lập tức lắc đầu từ chối.
Tống Duyệt Văn: “Thôi được……” Nhưng chẳng phải Dung Xuyên cũng cao y chang mình sao?
Dung Xuyên nhanh nhẹn lấy cho cậu một chiếc áo khoác.
Chiếc áo màu xám tro, vừa nhìn đã thấy ấm áp.
Tân Nhiên nhận lấy, khoác lên người. Hương thơm mát lạnh của thông quẩn quanh chóp mũi, như thể… như thể đang được ai đó ôm vào lòng.
Tân Nhiên lập tức lắc đầu, gạt bay cái suy nghĩ kỳ cục kia: “Cảm ơn.”
“Không có gì.”
Có điều, cậu quên mất phải nhìn cỡ áo của Dung Xuyên.
Quả thực là to thật — đủ che hết cả mông, tay áo thì phủ kín đầu ngón tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play