"Thưa dượng, Khanh Khanh là do con đưa vào nhà, hôm nay đã liên quan đến hai người họ, con cũng muốn nói lên ý kiến của mình... Nói một câu không biết ngượng, con biết mẹ con và hai vị đều muốn tác thành cho con và Hồng Huyên ca, nhưng giữa chúng con chỉ có tình thân."
Nói đoạn, Hứa Nhược Đồng liếc nhìn Hoàng Hồng Huyên, tiếp tục:
"Dì là người hiểu con nhất, chuyện con không muốn, không ai ép được... Con đã nói rõ với mẹ rồi, dù có ép con và Hồng Huyên ca cưới nhau, sau này cũng sẽ ly hôn."
Dù sao người nói cũng là Hứa Nhược Đồng, Hoàng Đình Thừa đành phải nén giận, quay người đến bàn làm việc, dụi mạnh điếu xì gà vào gạt tàn.
Hứa Nhược Đồng không quan tâm đến phản ứng của ông, cứ tự mình nói tiếp:
"Về xuất thân, Khanh Khanh đúng là không tốt, nhưng thì đã sao, cha con chẳng phải cũng xuất thân nghèo khó sao? Cha con thường dạy các anh, rằng lấy vợ phải lấy người hiền. Khanh Khanh biết chữ, hiểu lễ nghĩa, lại từng liều mình cứu bà nội con ra khỏi đám cháy, đủ thấy sự lương thiện và dũng cảm của cô ấy. Dượng à, một cô gái như vậy có điểm nào không xứng với Hồng Huyên ca?"
Hoàng Hồng Huyên nhìn Hứa Nhược Đồng với ánh mắt biết ơn, vừa như đồng tình, vừa như cảm tạ, rồi gật đầu với nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play