Hoàng Đình Thừa lạnh mặt không đáp, đi đến ghế sofa ngồi xuống. Liễu Vận Cầm hiểu tính ông, biết lời mình đã có tác dụng, liền nói tiếp:
"Hôn sự của Hồng Huyên chúng ta có thể từ từ bàn bạc, đâu đáng để cha con các người vì thế mà trở mặt? Ngày thường ông vẫn luôn khen ngợi phong thái của anh rể, nhưng ông có bao giờ thấy anh rể can thiệp quá nhiều vào hôn nhân của con cái không? Hựu Lợi đã đi Nhật hai, ba năm rồi, chẳng phải anh rể cũng không ép nó về cưới vợ đó sao?"
Hoàng Đình Thừa nói:
"Nếu nói như bà, ta thà để nó không lấy vợ... Hoàng gia ta tuy không phải hào môn thế gia, nhưng cũng không thể cưới một đứa từng làm nha đầu về làm dâu."
Hoàng Hồng Huyên vừa định mở miệng bênh vực Lâm Khanh Khanh thì bị Hoàng Phương Huệ kéo lại. Nàng cười hì hì nói với Hoàng Đình Thừa:
"Cha, mỗi người có một xuất thân khác nhau, đâu phải tự mình chọn lựa được... Hồng Huyên không bao giờ trông mặt mà bắt hình dong, đã có thể yêu thương cô ấy đến vậy, chắc chắn cô ấy phải có điểm hơn người. Cha, hay là cha để Hồng Huyên đứng dậy nói rõ, nếu cha vẫn thấy không thể chấp nhận, lúc đó từ chối cũng chưa muộn."
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play