Hoàng Hồng Huyên biết Hứa Nhược Đồng không có nhà, Lâm Khanh Khanh nhất định sẽ đi bộ đến trường. Sáng sớm, trước khi ra ngoài, hắn đã cố ý bảo Linh Dao, người hầu thân cận, đi mời Lâm Khanh Khanh đi xe cùng, nhưng Linh Dao trở về nói nàng đã đến trường từ sớm. Hoàng Hồng Huyên tự trách mình suy nghĩ không chu toàn, người đi bộ ắt hẳn phải đi từ sớm. Hắn thầm nghĩ tan học sẽ đến đón nàng sớm một chút, để nàng không phải đi bộ một quãng đường dài như vậy.
Mùa thu ở Bắc Kinh trời tối sớm, màn đêm dần buông mà Hoàng Hồng Huyên vẫn chưa thấy bóng dáng Lâm Khanh Khanh đâu. Hắn đứng ở cổng trường đợi suốt hai tiếng đồng hồ, vốn định vào trong tìm nhưng lại e ngại quy định của trường nữ, đành phải thôi.
Lão Dương, người lái xe, bước tới:
"Hồng Huyên thiếu gia, đừng đợi nữa, ngài xem trong trường người ta đã về gần hết rồi."
Hoàng Hồng Huyên có chút không cam lòng:
"Đợi thêm chút nữa, có lẽ Khanh Khanh có việc gì trong trường nên về muộn."
Lão Dương nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play