Hứa Nhược Đồng mở to hai mắt, nói:
"Ngũ ca, xấu hổ là gì? Anh đừng nói với em, chuyện em vào phòng anh cũng phải xấu hổ đấy nhé?"
Hứa Hựu Sùng vốn tính thật thà, vừa rồi chẳng qua là buột miệng trong lúc nóng vội, bị Hứa Nhược Đồng hỏi vặn lại như vậy, nhất thời không đáp lời được.
Lâm Khanh Khanh thấy không khí chùng xuống, vội kéo tay áo Hứa Nhược Đồng, nói:
"Nhược Đồng, mấy hôm trước Ngũ thiếu gia chẳng phải đã bắt được một con thỏ rừng sao, chúng ta qua phòng bên cạnh cho thỏ ăn trước, đợi Ngũ thiếu gia và mọi người rửa mặt xong chúng ta lại qua."
Hứa Nhược Đồng thấy Cung Gia Dao cúi đầu im lặng, lại nhìn vẻ mặt cứng đờ của Hứa Hựu Sùng, trong lòng cũng cảm thấy hành vi của mình có phần không phải, chỉ là bình thường nàng quen kiêu ngạo, không muốn thừa nhận. Lúc này Lâm Khanh Khanh nói vậy, cũng cho nàng một lối thoát, bèn bĩu môi, theo Lâm Khanh Khanh đi ra ngoài.
Từ hôm đó, Lâm Khanh Khanh mơ hồ cảm thấy Cung Gia Dao đang cố ý né tránh mình và Hứa Nhược Đồng, nhưng Hứa Nhược Đồng lại hồn nhiên không nhận ra. Chưa đến hai mươi ba tháng Chạp, Cung Gia Dao đã đến phòng chính của Cung thị xin phép về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play