Cung Gia Dao lắc đầu, lấy một chiếc chăn mỏng trên ghế sô pha, nhẹ nhàng đến bên cạnh và đắp cho nàng. Người phụ nữ trước mắt, Cung Gia Dao không thể nói là có tình cảm gì, nhưng mấy năm qua nhìn con gái lớn lên từng ngày, và nàng luôn bao dung nhẫn nhịn mình, hắn không khỏi cảm thấy áy náy. Hắn muốn thử làm một người chồng tốt, một người cha tốt, nhưng hắn không thể lừa dối lòng mình.
Nghĩ đến đây, Cung Gia Dao cười khổ, trước mắt hắn lại hiện lên một gương mặt khác. Gương mặt tuấn tú lạnh lùng đó, như sông rộng biển lớn, nuốt chửng mọi tình cảm và hy vọng của hắn. Nhưng hắn không thể thốt ra một lời, chỉ có thể chôn giấu gương mặt ấy vào góc khuất sâu thẳm nhất của tâm hồn.
Ánh đèn bàn chiếu lên mặt Hứa Nhược Đồng, Cung Gia Dao gạt đi dòng suy nghĩ, tiến lại gần định tắt đèn. Hắn định tiện tay gập cuốn sổ màu xanh nhạt dưới đèn lại, nhưng lại thấy trên đó có ghi tên mình.
Cung Gia Dao chần chừ một lúc, rồi vẫn đưa tay cầm lấy cuốn sổ. Ngày tháng năm nào đó, thì ra cuốn sổ dày cộp này là nhật ký của Hứa Nhược Đồng. Lòng hắn thắt lại, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, hắn vẫn mở nó ra.
"Dân quốc năm thứ chín, mùng ba tháng năm.
Đây là một ngày u ám nhưng cũng tràn đầy hy vọng. Lần đầu tiên tôi nói dối Khanh Khanh, thật khó tha thứ cho bản thân, nhưng cũng đành bất lực!
Sách nói tình yêu là vĩ đại, nhưng tại sao tình yêu của tôi lại hèn hạ đến thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT