Liễu Vận Cầm vốn chẳng ăn được mấy miếng, thấy mọi người đều đã buông đũa, bèn cho gia nhân dọn dẹp bát đĩa, rồi đuổi họ ra ngoài, lúc này mới lên tiếng.
"Hôm nay Hồng Diệp đã qua thất tuần thứ bảy, xem như đã mãn kỳ nhiệt hiếu."
Liễu Vận Cầm vừa nói xong câu đó, vành mắt đã đỏ hoe: "Có vài lời, ta vẫn luôn muốn nói, nhưng chưa mãn thất tuần thì không thể đề cập. Hôm nay nhân lúc các con đều ở đây, ta muốn nói cho rõ ràng."
Con cháu dâu rể trong bữa tiệc, dù không biết rõ bà định nói chuyện gì, nhưng cũng đoán được hẳn là liên quan đến tương lai của gia tộc. Vì thế, ai nấy đều nín thở, ngồi ngay ngắn, chờ bà nói tiếp.
"Bao năm qua, nhà chúng ta đều nhờ vào cha các con và Hồng Diệp vất vả lo toan mới có được những ngày tháng sung túc an nhàn này. Giờ đây, cả hai người họ đều đã lần lượt ra đi, cái nhà này không biết phải duy trì thế nào..." Liễu Vận Cầm nói.
"Mẫu thân, tuy phụ thân và đại ca có công lớn với gia đình, nhưng người đã mất rồi, chúng ta vẫn phải nhìn về phía trước..." Hoàng Phương Huệ tiếp lời: "Tâm trạng của người chúng con đều hiểu, may mà Hồng Dập đã về, lại có Hồng Xán và Hồng Huyên cùng bàn bạc, thương quán sau này nhất định sẽ vực dậy được thôi."
"Nói thì nói vậy, nhưng câu nói cũ vẫn đúng, 'Quốc hữu trọng thần, gia hữu trưởng tử', cái nhà này không có cha con và đại ca con, đã mất đi trụ cột. Ngày nào đó ta nhắm mắt xuôi tay, các con sẽ như một đống cát rời, lúc đó nói gì cũng đã muộn." Liễu Vận Cầm bi thương nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play