"Khanh Khanh, em có vẻ rất thích hoa quế và bưởi nhỉ?" Vương Lê Mân vừa đi vừa hỏi.
Lâm Khanh Khanh đỡ Vương Lê Mân: "Trước kia sau cửa nhà em có một con sông nhỏ, không biết người ta trồng một hàng quế bên bờ sông từ năm nào, em chỉ nhớ từ lúc biết nhận thức thì chúng đã to và khỏe lắm rồi..."
"Còn bưởi," Lâm Khanh Khanh mỉm cười: "là vì hồi nhỏ nhà bà ngoại em có một cây bưởi, cứ đến mùa bưởi chín, bà ngoại lại bảo ba hái quả to nhất cho em..."
"Thảo nào Hồng Huyên lại đi Dư Hàng mua mấy vườn bưởi như vậy..." Vương Lê Mân cười.
Thấy Lâm Khanh Khanh cười mà không nói, Vương Lê Mân trêu: "May mà hai đứa gặp lại nhau ở vườn bưởi, không thì nhà chúng ta bây giờ làm gì có A Ly đáng yêu thế này?"
"Nếu sau này A Ly thông minh được như A Kiêu thì tốt quá." Lâm Khanh Khanh nói.
"Còn nói nữa, trong nhà mấy đứa nhỏ, A Ly là thông minh nhất đấy." Vương Lê Mân cười: "Mấy hôm trước Hồng Xán về nói với chị, bảo là nó vào thư phòng của ba, gặp mẹ đang bế A Ly ở đó, A Ly vậy mà gọi được 'bác', làm Hồng Xán mừng quýnh lên..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT