"Bằng Bắc Hải, Phượng Triêu Dương!" Liễu Vận Cầm đọc thành tiếng: "Lão gia, mấy chữ này của ông bút lực mạnh mẽ, phóng khoáng, viết rất đẹp!"
"Phu nhân, bà cũng thấy đẹp à?" Mắt Hoàng Đình Thừa ánh lên niềm vui.
"Đương nhiên rồi!" Liễu Vận Cầm thấy ông vui, liền trêu: "Cứ tưởng ông chuẩn bị cả núi vàng núi bạc cho tôi... Sao, ông gọi tôi đến chỉ để ngắm mấy chữ này thôi à?"
"Núi vàng núi bạc cũng không bằng có cháu đầy nhà..." Hoàng Đình Thừa chỉ vào mấy chữ đó, rồi nói: "Tôi định cho người đóng khung mấy chữ này, ngày mai treo ngay trong chính sảnh."
"Đình Thừa..." Liễu Vận Cầm suy nghĩ một lúc: "Như vậy có vẻ không ổn lắm thì phải?"
"Bà nói vậy là có ý gì?" Hoàng Đình Thừa hỏi.
"Nếu tôi không đoán sai, đây là ý Côn Bằng tung cánh, Kim Phượng bay lên... Ông nghĩ xem, trong nhà có mấy đứa cháu trai, cũng chưa thấy ông đề tặng ai những lời như vậy..." Liễu Vận Cầm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT